Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của websiteviet.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "websiteviet". (Ví dụ: mẫu web sản phẩm mật ong websiteviet). Tìm kiếm ngay
932 lượt xem

Tặng bạn chùm thơ về mùa đông hay, ý nghĩa nhất

Những bài thơ về mùa đông giàu cảm xúc giúp bạn bộc lộ tình cảm của mình với đối phương, niềm khao khát một tình cảm chân thành, sâu sắc, cùng chung bước tiến đến một cuộc hôn nhân đầy tươi đẹp hay chính là nỗi lòng vương vấn nhớ người yêu da diết. Dưới đây là tổng hợp những bài thơ hay. ý nghĩa nhất.

Nội Dung Bài Viết

Mùa đông, màu lạnh lẽo, mùa cô đơn, niềm khao khát một vòng tay ấm áp, một nụ hôn nồng cháy luôn rạo rực trong mỗi người. Những bài thơ về mùa đông ngọt ngào lãng mạn duwois đây sẽ giúp bạn thể hiện tình cảm yêu thương nồng nàn với crush, người thương của mình nhé.

Bài thơ tình tôi viết giữa đêm đông
Vào khoảng trống đầy mông lung lạnh giá
Câu yêu thương lạc trên miền đất lạ
Chẳng đến được người đã qúa xa xôi ?

Muốn gửi về đâu tha thiết đôi lời
Tôi chỉ biết nhìn sương trời giăng trắng
Tìm ánh sao đông trên dòng sông lặng
Lạnh tiếng thở dài sầu lắng tâm tư

Đông đã về se sắt những trang thơ
Tình đã mất, cả đời mơ nuối tiếc
Còn lại thôi chút ân tình cách biệt
Rầu rĩ cuộc đời, oán kiếp đơn côi

Bài thơ tình tôi đang viết cho tôi
Cơn gió lạnh cuốn rời xa mơ ước
Đến nơi nao nếu người em thấy được
Xin hãy động lòng, dừng bước tâm giao

Tôi vẫn yêu em như những ngày nào
Nghe ký ức thường dâng trào khao khát
Hoài niệm tiếng yêu làm sao lạnh nhạt ?
Nhung nhớ tràn đầy, Đông hát ai nghe ?

Từ độ em đi tâm trí nặng nề
Thơ tôi viết em đâu hề xao xuyến
Như dòng sông nước vẫn xuôi về biển
Thương nhớ dụm dành… lại tiễn ra khơi

Một chút gió đêm nay cho đủ rét
Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng
Ở trên sao sáng để em sang
Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở

Hương của cỏ và độ nồng hơi thở
Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn
Như que diêm phải cháy những đầu hôm
Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt

Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác
Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay
Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay
Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết

Mùa dông tới làm sao em biết
Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng
Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông
Đường đi học thênh thang loài mây rớt

Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết
Khi vô tình gọi lại tuổi tên người
Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai
Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp

Một chút núi của bầu trời xa tắp
Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh
Em có nghe rất khẽ ở bên mình
Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh

Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông
Em có nghe lửa ấm ở trong lòng
Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống

Muốn gửi tới em thật nhiều trong đêm giá
Mỗi vần thơ tựa sóng cả trào dâng
Đêm có buồn tình biết có hay không ?
Anh chỉ thấy một lòng yêu em mãi.

Gửi về Em dáng chiều trôi chầm chậm
Khói Sương rơi giăng trắng nỗi niềm tư
Xe lạnh lòng làm nỗi nhớ âm u
Đêm dần xuống chiều dường thêm lưu luyến
Gửi về em niềm thương trong gió quyện
Mang tâm tư bao xao xuyến nghẹn ngào
Khóm Trúc reo mình cùng gió lao xao
Nghe cảm xúc thầm dâng trào rung động

Gửi về em cả trời mơ mở rộng
Ôm yêu thương ,ôm niềm nhớ vô trong
Khát vọng nào ôm mãi nỗi chờ mong
Ôm hình bóng ôm em vòng tay ấm

Gửi về em dáng chiều trôi rất đậm
Cả không gian bưng phủ kín nhớ thương
Căn phòng buồn ăm ắp những vấn vương
Đầy ứ đọng bốn bức tường lạnh lẽo

Gửi về em niềm vui buồn đan chéo
Như mây bay, nhờ gió thổi vu vơ
Gió mơn man niềm thương nhớ mong chờ
Mây hờ hững,hững hờ trôi không bến

Gửi về em những tâm tình chợt đến
Máu rồn sôi,ứ nghẹn nhói con tim
Hạnh phúc dâng trào thổn thức đêm đêm
Ôi khao khát,khát em men tình ái
Gửi về em một tình yêu mãi mãi
Như dòng sông đầy ắp bốn mùa thương
Như cuộc đời vẫn tha thiết uyên ương
Như bờ cát vấn vương người in dấu
Gửi về em khát khao hằng nung nấu
Cho Đông qua, Xuân,Hạ tới Thu về
Em yêu ơi niềm mơ ước đam mê
Tình vĩnh cửu vẫn không hề đổi khác

Gửi về em một con tim mộc mạc
Một đơn xơ,một cảm xúc chân tình
Một linh hồn một ngọn nến lung linh
Một niềm nhớ một bóng hình hơi ấm

Gửi về em nụ hôn nồng sâu đậm
In bờ môi,in ánh mắt nụ cười
In ngọt ngào in giọt lệ tan rơi
In cảm giác in bồi hồi ngây ngất

Gửi về em mối tình anh rất thật
Rất thật lòng và rất đỗi yêu em!

Mùa Đông này anh sẽ đến bên em,
ở trọn 90 hôm không đêm nào bỏ vắng,
ngày đi làm, tối tắm xong mang tặng,
tất cả thân này em sở hữu hết mùa Đông.

Không như xưa em chỉ ngắm lửa hồng,
rét thấu xương khi mỗi mùa Đông tới,
càng yêu anh em càng chờ càng đợi,
càng lạnh lòng dù cạnh lửa than khô.

Thôi từ nay anh gác bỏ cơ đồ,
về bên em cho Đông dài bớt rét,
để tình yêu hai ta bùng khét lẹt,
trả nợ bao ngày em nhóm lửa nướng tim.

Anh sẽ về ngay để em khỏi phải tìm,
khỏi phải lo dập dình bên hàng xóm,
đông năm nay em cứ sử dụng anh cho đến khi quắt khọm,
anh sẵn bằng lòng bù cái thiệt em xưa.

Không biết năm nay trời rét nặng hay vừa,
có tuyết kèm theo hay chỉ là gió buốt,
dù rét sâu anh thề không hề tuột,
ôm chặt cả người từ chán xuống gót chân em.

Đông năm nay em sẽ hết bõ bèm,
có anh về cùng em chia hơi lạnh,
kể từ nay Đông về anh không tránh,
ấp ủ hết mùa tan rét mới lại đi.

Chiều nay một chiều đông
Nghe thèm giọt nắng hồng
Thèm một vòng tay ấm
Cho đời bớt mênh mông

Người ơi đông bên nớ
Có nhiều tuyết rơi không
Bên ni đông không tuyết
Chỉ bão tuyết trong lòng

Nhớ về đông năm ấy
Tuyết trắng phủ đầy cây
Trắng như màu áo cưới
Môi mắt nhìn đắm say

Rồi mùa đông lại sang
Cuộc tình lỡ, tan hoang
Tuyết vẫn trắng đầy lối
Trắng, như màu áo tang

Chiều nay một chiều đông
Dù có giọt nắng hồng
Dù có vòng tay ấm
Vẫn nghe buồn mênh mông

Chiều nay, một chiều đông ..

“Trời lạnh rồi, mặc thêm áo nghe em.
Gió thổi nhiều, nhớ quàng khăn kín cổ.
Trời sương giá, đeo găng cho khỏi buốt.
Mùa đông dài, sẽ lạnh giấc mơ quen.

Trời lạnh rồi, nơi ấy có buồn không?
Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắt…
Lời ngọt ngào lời chưa trao đã mất.
Mùa đông về em có lạnh lắm không?

Ở bên này trời vừa mới vào đông.
Nửa trời kia trời lại trong mùa nắng.
Chẳng ai nhớ, chẳng ai còn muốn nhớ.
Bởi mùa nào gió cũng lạnh như nhau…”

Hà Nội bây giờ lạnh phải không em?
Mùa đông đến trong đêm trời trở gió
Chẳng còn cơn mưa ướt đầy ngõ nhỏ
Khi tiếng bước chân xao xác gọi đêm về

Hà Nội mùa đông lại dài lê thê
Làm anh nhớ một nơi nào gần gũi
Một nơi thân quen với những điều ngắn ngủi
Để nhận ra mọi thứ vụt qua nhanh

Phố phường tấp nập cũng bỏ mặc anh
Con phố lặng im chẳng còn hoa sữa
Tất cả giờ đây còn lại là một nửa
Một nửa đại dương bão tố đêm ngày…

Chỉ còn lại anh và cơn gió heo may
Với cái lạnh của một chiều lạc bước
Với những gì mà anh không biết trước
Và với em, nhưng là của ngày xưa

Gió lạnh về, Hà Nội chẳng còn mưa
Không thấy tóc em một chiều ướt át
Hay những mảnh thư dại khờ rách nát
Phố vẫn lên đèn, lạnh lẽo trở về đêm

Đợi chờ sao em một phút nắng lên?
Để trở về với dòng đời tấp nập
Để trở về đắng cay trong sự thật
Chẳng còn đêm, và cũng chẳng còn em…

Một chút gió đêm nay cho đủ rét
Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng
Ở trên sao sáng để em sang
Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở

Hương của cỏ và độ nồng hơi thở
Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn
Như que diêm phải cháy những đầu hôm
Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt

Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác
Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay
Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay
Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết

Mùa đông tới làm sao em biết
Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng
Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông
Đường đi học thênh thang loài mây rớt

Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết
Khi vô tình gọi lại tuổi tên người
Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai
Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp

Một chút núi của bầu trời xa tắp
Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh
Em có nghe rất khẽ ở bên mình

Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh

Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông
Em có nghe lửa ấm ở trong lòng
Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống

Đã bao mùa đông rồi anh chẳng thể vui
Để mùa đông năm nay anh ngập tràn hạnh phúc
Em đã đến bên anh vào một ngày nắng nhạt
Xua tan mây mù sưởi ấm trái tim anh.

Mùa đông năm nay có trọn vẹn niềm vui
Có trọn vẹn những điều anh mong ước
Có trọn vẹn những tháng ngày cô độc
Là đưa em về miền cổ tích nơi anh.

Hạnh phúc đủ đầy là khi ở bên em
Là khi em cười, mang niềm tin cuộc sống
Là ánh mắt em nhìn về anh một hướng
Là nỗi niềm em chia nửa cùng anh.

Hạnh phúc này liệu có mong manh?
Như cơn gió mùa đông kèm theo rét lạnh
Như cơn mưa mùa đông mang theo giá buốt
Câu trả lời anh dành trọn cho em

Anh sẽ trở về tháng 12
Để mùa đông chẳng tần ngần bên hiên cửa
Ngày chẳng xa và đêm qua chẳng vội
Anh sẽ về viết tiếp tháng 12.

Anh sẽ trở về tháng 12
Để được ôm vai gầy áo mẹ
Nghe những lời ru ầu ơ thủa bé
Khúc ca dao cổ tích nhiệm màu

Anh sẽ về con đường đôi lứa đợi chờ nhau
Mãi chạy dài trong tận cùng kí ức
Về một mùa hoa cải bên sông
Có cô gái đợi ai chưa lấy chồng

Anh sẽ về ngang ngõ mùa đông
Để tìm về thời ấu thơ trẻ dại
Buổi chiều hôm ngóng trông mẹ đầu ngõ
Dáng liêu xiêu, mong manh tấm áo sờn

Anh sẽ về để cảm nhận chút cô đơn
Tìm thấy mình trong bộn bề nỗi nhớ
Nỗi nhớ thời gian trong từng hơi thở
Để hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui

Anh sẽ trở để tìm lại bấy nhiêu thôi
Của một thời, ai đi rồi tiếc nuối
Để viết về những bộn bề kí ức
Anh sẽ về để viết tháng 12.

Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay
Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt
Chút hương thu còn bên đời yếu ớt
Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao

Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông trao
Trời bảng lảng một màu sương buốt giá
Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá
Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen

Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len
Lời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nói
Gió heo may cũng ra đi rất vội
Đông về rồi gió đông bắc theo sang

Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang
Có mùa Đông đang vội vàng gõ cửa
Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa
Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi

Đông đã về… em có đến bên tôi?

Người đi rồi… áo mùa thu khép lại
Giấu trong tà một chút nắng vàng hanh
Buồn của tôi thay lá mọc trên cành
Chưa rụng vội để chờ mùa thu khác

Chiều bây giờ cây đứng nghe gió hát
Nhẹ nhàng thôi mà những lá buồn lay
Trời mùa đông có vội vã hết ngày
Lá có kịp đón một mùa thu nữa?

Người đi rồi khép điều gì trong mắt
Giấu vào hồn một biển nhớ mù khơi
Người đi rồi tôi trắng cả tay tôi
Chỉ còn lại một nỗi buồn chưa mất

Anh giấu gì đôi mắt lạnh lùng anh
Trời rét mướt gió Đông về gọi cửa
Hàng cây lạnh cánh tay trần trụi lá
Như tình anh không áo lúc Đông sang

Anh giấu gì vạt nắng sớm đi hoang
Chiều nắng tắt mây mờ xa mưa phủ
Phố chong đèn ly cà phê lạc lõng
Khúc tình buồn đôi mắt lúc nhìn em

Anh lặng thầm như sỏi đá bước quen
Bàn chân mỏng vết thương mềm còn nóng
Nghe trái tim tương tư theo nhịp đập
Sợ dại khờ nên em chút cô liêu

Anh giấu gì bên men rượu đìu hiu
Khói thuốc đắng nên bao lần rũ rượi
Hãy mỉm cười cùng mùa Đông xuống phố
Em đang chờ… nơi ấy một lời yêu!

Những bài thơ mùa đông nhớ em da diết, sâu lắng dưới đây sẽ giúp bạn truyền tải thông điệp, gửi gắm yêu thương đến với mảnh ghép trái tim của mình. Cùng nhau đọc và cảm nhận những bài thơ hay này nhé.

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Đông đã về nắng không còn gay gắt
Sang sông rồi em quay mặt làm ngơ
Vắng bóng anh cứ than thở ngồi chờ
Gom kỷ niệm…ngày thơ mình sót lại.

Ganh ghét chi trời an bày ngang trái
Đọc trang thơ buồn tê tái chạnh lòng
Nửa câu đầu hồn bay bỗng hư không
Phần còn lại trải lòng theo nước mắt.

Anh phía Nam em đi tìm hướng Bắc
Mòn mỏi chờ tim quặn thắt từng cơn
Phải chi em…ngày ấy chẳng dỗi hờn
Đừng toan tính thiệt hơn làm anh khổ.

Thì giờ đây không trách vào phận số
Đâu đớn đau phải đắp mộ chôn tình
Tháng năm dài cứ dấu kín lặng thinh
Bao nhung nhớ làm tim mình vỡ nát.

Đừng đổ lỗi đời chát chua phận bạc
Tình trao anh…em bát ngát dư thừa
Biết giữ gìn câu hứa chẳng đẩy đưa
Nhưng anh phụ lọc lừa nhau đủ kiểu.

Giờ mình em với chiều buồn đơn điệu
Ôm đắng cay mới thấu hiểu cuộc đời.

Trời vào Đông tuyết rơi đầy trên cát
Bay nhẹ nhàng từng hạt trải đầy sân
Nén đau thương bởi tủi hận mấy lần
Rồi luyến nhớ trào dâng nằm trăn trở.

Buồn em viết những vần thơ tình lỡ
Đêm xuống rồi nức nỡ với niềm đau
Phụ tình em…anh cưới vợ sang giàu
Quên kỷ niệm thời bên nhau sớm tối.

Giờ mình em…giữa dòng đời trôi nổi
Con đường xưa cũng ngược lối đi về
Chuyến đò tình đầy dâu bể nhiêu khê
Đành buông hết lời thề theo gió cuốn.

Trả lại anh bao buồn vui phiền muộn
Xa nhau rồi ước muốn chỉ hoài công
Bọt bèo trôi theo sóng cứ xuôi dòng
Tình đã chết thôi đừng mong gặp lại.

Rồi mai đây bao đêm dài khắc khoải
Em nghẹn ngào tê tái khóc sầu Đông.

Thơ: Nguyễn Yến

Anh biết không đông đã tới bao ngày
Mưa kéo đến gió lắt lay từng đợt
Mưa trời ngưng mà lệ em chẳng ngớt
Nhớ một người trao yêu mến về em

Anh biết không trời đã rét hơn thêm
Xa cách anh trong những đêm lạnh giá
Em nhớ anh, nhớ nhiều hơn tất cả
Ước bây giờ được kề má tay ôm

Anh biết không
Em rất ghét
Mùa đông.

Thơ: Phú Sĩ

Tia nắng lạc mùa
Em có nhớ thương ai
Tóc rẽ buông lơi thả trong chiều ngập lối
Ngắm đàn sáo bay thầm thì như rất vội
Lữ khách say lòng hờn dỗi bóng giai nhân

Tia nắng lạc mùa
Từng vạt cỏ ai hong
Phủ kín phố nâu nỗi lòng hiu hiu nhớ
Còn chiếc lá vàng đu đưa dường chẳng nỡ
Bỏ lại mùa thu bỡ ngỡ buổi đông về

Tia nắng lạc mùa
Len lỏi chốn đê mê
Ve vuốt không gian bốn bề gam trầm lắng
Chút ghi xám màu trên bầu trời tĩnh lặng
Trìu mến qua sân thong thả đến bên người

Tia nắng lạc mùa
Môi hồng thoáng chơi vơi
Chợt nhớ chợt thương nắng mùa đông năm cũ
Nơi ấy bình yên đợi xuân về thắm nụ
Qua nửa đời người ấp ủ chẳng phôi pha

Tia nắng lạc mùa
ấm lại những xót xa
Mới hiểu ngọt ngào của ngày qua hạnh phúc.

Em đi rồi anh còn ở lại đây
Gió mùa đông đưa mây về giăng kín
Cuối con đường nơi chia tay bịn rịn
Giờ rêu phong phủ kín dấu chân em

Em đi rồi anh nghe nghẹn trong tim
Nhớ thương em anh tìm về lối cũ
Vườn yêu xưa giờ hoa tàn héo rũ
Anh vẫn hoài ấp ủ bóng hình em

Đông đã về em có lạnh không em
Có thao thức từng đêm nghe tiếng vạc
Nghe lá rơi có giật mình ngơ ngác
Tiếng yêu đương trầm mặc buốt linh hôn

Đông về rồi anh hiu quạnh cô đơn
Nước mắt rơi tủi hờn trong cay đắng
Mưa rơi rơi cõi hồn thêm hoang vắng
Giọt sầu như nốt lặng của đời anh.

Thơ: Mạc Uyên Linh

mùa Thu đi xa rồi từ bữa trước
chiếc lá vàng nằm lạnh giữa mùa Đông
em có ấm những đêm dài rét mướt
đắp chăn lòng còn nhớ đến tôi không

đêm ru mộng có mơ người tình cũ
đã bao năm lăn lóc chốn quê người
em vẫn đẹp như mùa thu nằm ngủ
môi nghiêng chờ nằm gối cánh tay tôi

mấy mươi năm rồi bây giờ có lẽ
dễ quên gì son phấn những đêm yêu
mùa mây mưa rã rời trong dâu bể
bờ môi nào ngày tháng vẫn mang theo

đêm nằm ngủ trở trăn cho số phận
đời bạc tiền ngăn cách những bến sông
đêm leo lắt những ngày Đông bất tận
ngày tình đi rét ướt cả cánh đồng

mang đời em làm hành trang lưu lạc
bằng ảnh hình ánh mắt lẫn bờ môi
dẫu mai này có trở về bụi cát
em vẫn còn mãi mãi ở trong tôi.

Thơ: Diệp Ly

Ta vá lại bài thơ tình năm cũ
Giữa chiều Đông sương phủ ướt vai gầy
Ký ức nào vừa rớt lại chốn đây
Khi nhân ảnh đã bay xa cùng gió.

Thu phai sắc để khung trời vàng võ
Lá rừng thay áo đỏ lúc giao mùa
Bờ môi trầm thấm đẫm vị chát chua
Hoen mắt lệ gió đùa làn tóc rối.

Mộng tàn tạ trong ngỡ ngàng tiếc nuối
Dấu rêu phong khuất lối cổng thiên đàng
Ân tình nồng ngày cũ đã sang trang
Bao thề hẹn bẽ bàng trong ngang trái.

Tiếng bấc gọi vọng chiều hoang khắc khoải
Ngọn lửa lòng đốt cháy cả trăm năm
Tương tư sầu da diết mấy thanh âm
Đông giá buốt thăng trầm khơi nỗi nhớ.

Lời thơ cũ là cuộc tình dang dở
Phút giao mùa trăn trở nỗi niềm riêng..

Thơ: Dương Lên

Thu đã đi và mùa đông lại về
Cái giá rét làm tái tê tim nhỏ
Ở nơi xa anh yêu ơi có nhớ
Đến một người đang trăn trở hằng đêm .

Mùa đông về nỗi nhớ lại dầy thêm
Ngóng trông ai đứng bên thềm ngơ ngác
Ngoài trời đêm còn mưa rơi lác đác
Nhớ tới anh mà nước mắt nhạt nhoà.

Dấu yêu ơi ! Tình em mãi thiết tha
Mong anh về hai ta cùng hạnh phúc
Anh về đi không lòng em ngã gục
Phút yếu mềm bởi thúc giục con tim.

Đông về rồi sao anh mãi lặng im
Hay anh đã bỏ quên câu hẹn ước
Em chỉ muốn tình đôi ta sau trước
Vẫn vẹn tròn cùng sánh bước bên nhau.

Thơ: Hoa Hồng Vàng

Một mùa đông nữa lại đi qua
Lá vàng phủ kín khắp hiên nhà.
Có người thiếu nữ buồn xa vắng,
Nhớ lại chuyện tình xa rất xa.

Tiễn người năm ấy mấy thu qua
Người hứa đông sang sẽ tới nhà.
Biện sắm trầu cau đem sính lễ
Đón nàng trong đám rước vu quy.

Đã mấy đông về xuân cũng sang
Chẳng thấy người mang đón rước nàng.
Mòn mỏi trông chờ trong xa vắng,
Nỗi buồn bằng lặng nhớ miên man.

Đông này cũng giống bao mùa đông
Có người thiếu nữ bước theo chồng.
Nỗi lòng như muốn đem gửi lại
Một chút giận hờn thoáng mênh mông.

Thơ: Hoàng Yến

Đông về rồi …nơi ấy có lạnh không
Ở nơi này …thấy mênh mông nỗi nhớ
Thầm ước ao chỉ một lần gặp gỡ
Ở bên ai …cho đông đỡ lạnh lùng

Đông đến rồi …nhớ ai đó vô cùng
Nhớ thủa xưa chúng mình còn chung lối
Hẹn hò nhau chờ mùa đông năm tới
Khoác lên mình …màu áo cưới cô dâu

Bao đông rồi …người ở tận nơi đâu
Để trầu cau héo úa vàng rụng lá
Áo cưới buồn …nằm lặng im trên giá
Bụi thời gian cũng đã nhuộm phai màu

Người đã đi rồi …lâu thật là lâu
Có còn nhớ câu hẹn thề năm cũ
Đông nơi ấy …nắng có vàng rực rỡ
Đông nơi này …lạnh buốt ở trong tim.

Những bài thơ mùa đông chế sẽ mang lại tiếng cười cho mọi người, xua tan đi cái lạnh giá cắt da cắt thịt của tự nhiên. Những vần thơ này được nhiều người tìm đến để giải tỏa stress tốt nhất.

Thơ: Viết Minh
Hôm nay lạnh sáu độ C
Trùm chăn cố nhịn… bị mê tè dầm
Nước ra xối xả ầm ầm…
Chăn, ga, chiếu, đệm ướt thâm mịa rồi.

Làm sao lạnh thế hả Trời
Khổ thân cho cái thằng tôi lúc này
Bây giờ biết lấy gì thay
Làm sao hết được mùi này ông ơi

Ông thì cũng quá dở hơi
Cứ cậy làm Trời… để lạnh thế sao?
Hãy cho chút ấm đi nào
Dân tình chịu lạnh, lẽ nào không thương?

Mọi người mãi nằm trên giường
Nhiều ông quá mệt bởi tương nhiệt tình.
Xin Trời thương xớt chúng sinh
Đừng để giá lạnh… điêu linh cõi trần.

Thơ: Minh Toàn
Rét quá nó trốn mất
Tìm mãi chẳng thấy đâu
Rờ dẫm một hồi lâu
Trốn đâu mà không thấy
Gọi điện cho bà vợ
Bán hàng ở ngoài chợ
Em ơi về mà xem
Rét quá nó trốn đâu
Anh tìm lâu không thấy
Bà vợ lại cười khẩy
Cứ để đấy em tìm
Dù nó có bị chìm
Em cũng tìm bằng được
Để cuối buổi tan chợ
Em về sẽ tìm cho
Ở nhà đừng có lo
Không giờ … Đêm sẽ thấy
Quả nhiên là như vậy
Khi đêm về lúc lâu
Bên nhau chao hơi ấm
Sóng tình lại trào dâng
Long lanh trong ánh mắt
Ngọt ngào làn môi thương
Vòng tay thêm xiết chặt
Vợ thì thầm bên tai
Anh ơi em lại thấy
Nó về rồi đấy anh
Tình vợ chồng thêm xanh
Dù mái đầu điểm bạc.

Thơ: Chiều Tím
Hôm nay miền Bắc rét ghê
Tay chân tê lạnh bốn bề gió lay
Mũ len, quần tất, áo giầy
Trang bị như thể cưỡi mây Thiên Hà !

Lạng Sơn, Yên Bái, Bắc Qua
Sa pa tuyết trắng ngỡ là châu Âu
Cuối đông đâu phải mùa Ngâu
Mưa rơi buốt lạnh, tim sầu héo hon !

Tình anh xa cách mỏi mòn
Mình em lạnh lẽo gối buông hững hờ
Vẫn luôn nồng ấm lời thơ
Để hương tình mãi bến mơ ngập lòng !

Tình em vẫn mãi chờ mong
Vòng tay choàng ấm đêm đông mỗi ngày
Thủy chung như nắng cùng mây
Anh về băng giá tan ngay từng giờ!

Thơ: Lệ Hằng
Trời ơi! Ông tạnh mưa đi
Ông cho tí nắng không thì…tôi toi
Rét gì rét quá đi thôi
Rúc trong chăn mãi chẳng rời nổi ra

Rét chẳng muốn ra khỏi nhà
Chân tay tê cóng, mồm va vào mồm
Rét chẳng muốn nấu cả cơm
Chăn ba bẩy độ cần cơm làm gì?

Rét gì mà rét quá đi
Ông mau mau nắng không thì tôi…toi!

Hy vọng với những bài thơ về mùa đông trên đây sẽ giúp bạn giãi bày hết tâm tư, tình cảm của mình. Giupban.com.vn luôn đồng hành cùng bạn, sẻ chia nhiều cảm xúc thú vị trong cuộc sống, trong tình yêu. Chúng tôi xin chúc các bạn luôn hạnh phúc ngập tràn.

Thông báo chính thức: Giadinh360 (thuộc WebsiteViet) không hợp tác với bất kỳ ai để bán giao diện Wordpress và cũng không bán ở bất kỳ kênh nào ngoại trừ Facebookzalo chính thức.

Chúng tôi chỉ support cho những khách hàng mua source code chính chủ. Tiền nào của nấy, khách hàng cân nhắc không nên ham rẻ để mua phải source code không rõ nguồn gốc và không có support về sau! Xin cám ơn!

Bài viết mới cập nhật:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *